Người mẹ trẻ vĩ đại
Vừa qua, dư luận vô cùng cảm động trước câu chuyện về người mẹ trẻ -Thiếu úy Đậu thị Huyền Trâm - đã từ chối những biện pháp hoá - xạ trị, chịu đau đớn của căn bệnh ung thư quái ác để sinh đứa con đầu lòng của mình.
Thiếu úy Đậu thị Huyền Trâm
Huyền Trâm sinh ra và lớn lên tại Phường Thạch Quý, Tp. Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh. Ngay từ khi còn nhỏ, cô gái sinh năm 1991 này đã ấp ủ ước mơ cháy bỏng sẽ trở thành một nữ chiến sĩ công an theo nghiệp của bố.Sau khi tốt nghiệp Học viện Cảnh sát Nhân dân, Huyền Trâm công tác tại Phòng Tham mưu Công an tỉnh Hà Tĩnh, Chồng chị là Trung úy Trần Mạnh Hà, cùng làm việc tại Công an tỉnh Hà Tĩnh. Khi biết tin chị mang thai, cả nhà vui mừng khôn xiết. Ngày 10/7/2016, khi thai đến tuần thứ 29, nhận thấy sức khỏe bệnh nhân đã đến giới hạn, có biểu hiện suy hô hấp tăng dần nên nếu để lâu sẽ ảnh hưởng đến tính mạng cả hai mẹ con, Bệnh viện K Hà Nội đã phối hợp với Bệnh viện Phụ sản Trung ương quyết định cho chị sinh mổ. Đứa con trai của Trâm chào đời chỉ nặng 1,2kg, đặt tên là Gấu, được chăm sóc tại Bệnh viện Phụ sản Trung ương. Chiều 21/7/2016, các bác sĩ đã sắp xếp cho Trâm sang Bệnh viện Phụ sản Trung ương gặp con trai trong 1 giờ. Lúc 14 giờ chiều 27/7/2016, người mẹ vĩ đại –Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm đã trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay người thân, bạn bè, đồng nghiệp tại quê nhà.
Trước phút lâm chung, Huyền Trâm viết bức thư cuối cùng gửi gia đình:
Huyền Trâm viết thư cho gia đình
Gửi gia đình và người đàn ông của em!
Từ bé, con lớn lên trong truyền thống gia đình là Công an. Dù luôn nghĩ rằng mình không vào được đâu nhưng mỗi lần nhìn vào bộ đồ của bố mẹ treo ở tủ cạnh bàn thờ bố, con càng ao ước được học trường bố học, mặc màu áo bố mặc kiểu như để an ủi mình, mình cũng có kỷ niệm về bố dù khi bố mất con còn đỏ hỏn.
Mất 2 lần để thực hiện 1 giấc mơ, nỗi đau khi thất bại không là gì khi đến được thành công. Con học 5 năm học viện, ngày con đỗ mẹ và anh tự hào thế nào, con còn giật mình vì dường như còn vui hơn cả con.
Đó là ngày mà con không bao giờ quên, không phải vì mình vui thế nào mà hôm đó mẹ và anh đã xúc động thế nào. 12 năm đi học, 6 năm đèn sách, con không giúp được mẹ gì cả, chỉ biết học, mẹ là người hiểu con nhất, biết con học được gì và yếu gì. Mẹ thấy con không theo kịp lớp học thêm mẹ không ngại thuê gia sư dù hoàn cảnh mình là 1 tay mẹ vừa kiếm tiền vừa lo nội ngoại.
1 đứa học lực như con mà đỗ học viện thì 100 người trên 100 người kể cả thầy cô giáo nói là vì con có người mẹ như mẹ.
Thế rồi ra trường, đi làm được mấy tháng, quen, yêu rồi lấy chồng. Tính ra cuộc đời mình chưa làm được gì, chưa biết gì.
Mình lấy về có bầu liền, cả nội ngoại vui trông thấy, được một cu cậu, mình lại thấy cái hạnh phúc, tự hào đó ở mọi người.
Đáng lẽ cuốn sách chỉ nên dừng ở đó và có một kết cục hạnh phúc. Nhưng mình phát hiện ra tế bào ung thư khi mang thai tháng thứ 5, ung thư giai đoạn cuối.
Sức khoẻ mình, mình biết chứ, nhưng nhiều người thương mình cố giấu. Rồi sau tất cả, chấp nhận và cùng bên mình chữa trị. vốn không thích tự xoáy sâu vào cái không vui của mình. Mình nghĩ lại thời gian qua mình đã sống, thực sự còn quá nhiều điều mình muốn làm. Nhưng rất may mình có gia đình, người thân, bạn bè đã sát cánh bên mình lúc này.
Nghĩ xem, quan trọng gì sống bao lâu, sống thế nào mới đúng. Nhưng nếu có phép màu, cho mình thêm 5 năm nữa, hoặc 1,2 năm nữa khoẻ mạnh chút, mình chuẩn bị một vài thứ cho những người mình thương yêu, chứ đừng để ốm đau mãi rồi đi. Bây giờ trong mình mọi thứ đã qua đều là kỷ niệm quý giá. Những gì đang có là tận dụng để cho mọi người biết mình yêu mọi người thế nào.
Và thời gian ở Học viện cảnh sát chính là thời thanh xuân đẹp đẽ, sức sống và đáng sống nhất của mình".
Huyền Trâm và bé Gấu
Sự ra đi của Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm khiến nhân dân cả nước bàng hoàng. Rất nhiều trang báo, trang mạng xã hội đã chia sẻ sự cảm phục, niềm tiếc thương vô hạn tới người mẹ trẻ vĩ đại Đậu Thị Huyền Trâm. Dưới đây là một số bài thơ về Đậu Thị Huyền Trâm.
GỬI ANH TRƯỚC PHÚT LÂM CHUNG
Tác giả bài thơ này là Trần Yên.Theo báo Công an Nhân dân, Trung úy Trần Mạnh Hà, cán bộ Công an tỉnh Hà Tĩnh, chồng của thiếu uý Trâm chia sẻ: "Tác giả là người rất hiểu Trâm và tình yêu của cô dành cho con, cho chồng nên đã viết một bài thơ xúc động như vậy”
Anh!
Em thấy mình thật là hạnh phúc
Vì 7 tháng được làm vợ anh
15 ngày được làm mẹ
Hạnh phúc mỏng manh nhưng ấm áp vô ngần
Giờ phút biệt ly đã đến gần
Em ra đi không ngày trở lại
Anh ở lại thay em chăm Gấu
Phương trời xa, em luôn dõi theo anh
Ngày mai bắt đầu:
Sáng anh dậy pha mỳ tôm ăn tạm
Trưa làm về qua chợ mua đồ ăn
Bỏ vào tủ, chia làm các túi nhỏ
Để đủ ăn các bữa trong tuần
Thời gian còn anh để lại cho con
Em biết:
Không có em, một mình anh vất vả
Nóng, lạnh, đêm khuya anh chỉ có một mình
Con nhỏ quá hãy thương con anh nhé
Lúc con buồn anh hãy vỗ về con.
Lúc con ngủ, anh nhớ pha sữa sẵn
Để khi dậy con có cái ăn luôn
Thay lót cho con, anh nhẹ nhàng thôi nhé
Và nhớ trở mình cho con ngủ được ngon
Cái mũ len em đan xong chưa giặt
Nhớ giặt rồi hẵng mặc vào con
Mùa đông sắp tới gần!
Em không có mùa đông bên anh
Gấu sẽ thay em để anh ôm cho ấm
Nhớ ôm nhẹ thôi kẻo con khó thở
Đồ mùa đông của Gấu, em chưa mua kịp
Thời gian vội vàng và gấp gáp quá anh ơi
Hãy nghe em:
Mùa đông qua đi, mùa xuân tới gần
Hãy tìm cho mình một bến đổ
Em không trách, hờn giận anh gì cả
Để có người chăm sóc Gấu cùng anh
Anh giúp em ở lại:
Nuôi Gấu lớn trưởng thành
Rồi tiếp nối công việc mẹ còn dang dở
Và cùng anh sánh bước trên đường đời
Anh đừng buồn và khóc thương em nữa
Số phận định rồi nên duyên phận thế thôi
Đến giờ rồi em đi anh nhé
Muốn ôm anh nhưng không thể được nữa rồi
Người đàn ông của em ơi
Anh hãy ôm em thật chặt vào lòng
Ôm em đi
Chặt hơn thế nữa
Lần này nữa thôi
Mãi mãi
Xa!
Nhớ!
Biệt ly!"
Trần Yên
NÍN ĐI CON!
(Gửi bé Gấu)
Nín đi con!
Mẹ đã cố gồng mình.
Chở che con khi hình hài con mới tượng
Biết tin có con Mẹ mỉm cười sung sướng
Ba vỗ về con trong bụng Mẹ con ơi!
Những tháng ngày qua Mẹ vẫn cố mỉm cười
Dẫu thân xác vẫn từng cơn co giật
Mẹ chiến đấu vì niềm tin rất thật
Sẽ có con đi đến cuối cuộc đời.
Nín đi con!
Định mệnh Mẹ thế rồi.
Con phải sống cả phần đời của Mẹ
Mẹ gửi gắm nơi con -dẫu con còn bé
Khát khao lòng con được sống an vui.
Nín đi con!
Dẫu chẳng ấm vành môi
Con khát sữa nhưng Mẹ đành chịu vậy
Chỉ nhìn con trong giấc mơ Mẹ thấy
Con vẫn yên lành trong lời hát Mẹ ru.
Nín đi con!
Dẫu sớm nắng chiều mưa
Mẹ vẫn cố đi cùng con thêm bước nữa
Mẹ nằm đây với bao trăn trở
Con yêu à! Con có nhớ Mẹ không?
Nhớ Mẹ không khi trời sắp đàng đông?
Bóng Mẹ khuất giữa mây ngàn gió lộng
Mẹ chở che con và thắp lên sự sống
Hãy vượt qua con nhé-dẫu bão giông.
Nín đi con!
Bao ngày Mẹ đợi trông
Bao ngày Mẹ nóng lòng mong mỏi
Con của Mẹ! Lớn nhanh lên con hỡi
Cho Mẹ yên lòng, Mẹ nắm chặt tay con.
Nín đi con!
Nước mắt Mẹ không còn
Mẹ chiến đấu để gần con thêm chút nữa
Ấp iu con qua từng hơi thở
Mẹ đi rồi con đừng đợi, đừng mong
Khi lớn lên con sẽ hiểu tấm lòng
Mẹ gửi gắm từ trái tim sâu thẳm.
Nín đi con!
Mẹ yêu con lắm lắm!
Giấc mơ nồng Mẹ nắm chặt tay con
Đừng khóc hoài… con… hãy…nín …đi…con!
Can Lộc, ngày 27/7/2016
Phương Thanh
MẸ ƠI?...
Mọi hôm mẹ dẫn đi chơi
Hôm nay mẹ ngủ chẳng cười với con
Hôm qua theo mẹ lon ton
Vườn sau mẹ bới… để con no lòng.
.
Sao nay thinh lặng giữa đồng
Hay là mẹ trách con không vâng lời
Mẹ ơi, thức dậy mẹ ơi
Giúp con qua những tháng ngày chênh vênh.
.
Phong ba bão táp mưa ghềnh
Từ đây con tự lênh đênh một mình
Cúi đầu lạy đấng oai linh
Nguyện cầu cho mẹ siêu sinh về trời.
.
Sương khuya trăng lặn xuống đời
Mẹ đi, con trẻ đơn côi.. một mình
Khi còn mẹ con còn tất cả
Mẹ đi rồi tất cả đều đi.
GỬI CON NƠI TRẦN THẾ__
(Người mẹ Thiếu úy Đậu Thị Huyền Trâm)
Mẹ chiến sỹ an ninh mong gửi gắm
Này con à ! Gấu... mẹ ẩm chút nào
Mẹ thương nhiều, nhưng sức mẹ còn đâu
Đừng giận nhé... Mẹ cũng đau nhiều lắm !
Mẹ biết con, lạnh mà không thể ẵm
Xin lỗi con... Mẹ cố lắm, hết sức rồi
Chỉ biết nhìn con, đỏ hoẻn trong nôi
Không trị bệnh, chịu mổ ngồi con ạ !
Khi con lớn, nhớ đừng nên xa lạ
Lúc ra đời ...ai cũng có mẹ cha
Đừng nghẹn ngào, bởi con mới sinh ra
Mà mẹ đã... vội vàng qua đời sớm !
Con yêu ơi... Làm sao con bú mớm
Đừng khóc nào, ... tình mẹ sớm lìa xa
Xin tạ ơn đời, con mẹ sinh ra
Được lớn khôn, bởi vòng tay cha ấp.
Mẹ chịu đớn đau... Mong con đừng khóc
Cố lên con... Mẹ đã nhọc thật rồi
Căn bệnh ung thư, không qua được con ơi
Cho dù mẹ... Gắng lắm rồi con nhé !
Dưới suối vàng tuổi 25 quá trẻ
Con đừng buồn... Vì mẹ đã xa con
Mẹ chỉ buồn 29 tuổi tuần non
Mà mẹ phải...bắt con xa rời mẹ!
Hồ Thanh
Lê Phương (Tổng hợp)
Cùng chuyên mục
Công thức thành công của Tập đoàn du lịch hàng đầu Châu Á 2022 Sun Group
Một số cơ sở sản xuất sầu riêng tại Việt Nam đạt chuẩn
World Travel Awards vinh danh khách sạn Việt “phong cách nhất Châu Á”
7 tháng đầu năm, xuất khẩu linh kiện phụ tùng của THACO Industries tăng hơn 80% so với cùng kỳ
Vinamilk – 10 năm liền góp mặt trong top 50 doanh nghiệp niêm yết tốt nhất của Forbes Việt Nam
-
Chuyên gia ‘hiến kế’ để phiên đấu thầu vàng thành công
-
TS. Trần Xuân Lượng: Hành vi người mua nhà đã thay đổi theo phân khúc căn hộ chung cư
-
Hoàn thiện thể chế để mở đường cho doanh nghiệp vượt khó, phát triển
-
Tập trung vào giá trị cốt lõi, doanh nghiệp Việt có thể nâng tầm thương hiệu
-
TS. Lê Xuân Nghĩa: Cần xây dựng gói tín dụng hỗ trợ mới cho nhà ở xã hội bài bản hơn