Mới đây, Chính phủ trình Quốc hội Tờ trình về dự thảo Nghị quyết về một số cơ chế, chính sách đặc thù thực hiện các chương trình mục tiêu quốc gia.
Trước đó, Quốc hội thảo luận tại hội trường về dự thảo Nghị quyết của Quốc hội về tổ chức chính quyền đô thị và thí điểm một số cơ chế, chính sách phát triển thành phố Đà Nẵng.
Đơn cử như, trải qua 4 năm thực hiện Nghị quyết số 119/2020/QH14 của Quốc hội, TP. Đà Nẵng đã ghi nhận một số thành tựu đáng chú ý về hiệu lực và hiệu quả hoạt động của bộ máy hành chính nhà nước, cũng như việc thúc đẩy cơ chế phân cấp và ủy quyền từ chính quyền thành phố cho chính quyền cấp dưới, tức là quận và phường.
Tuy nhiên, thành phố vẫn đối mặt với một số thách thức và khó khăn, bao gồm vấn đề về cơ cấu tổ chức và cơ chế tài chính của UBND quận, phường; sự liên kết giữa các cán bộ và biên chế công chức tại phường; cũng như vấn đề liên quan đến phạm vi thẩm quyền của HĐND quận, phường. Nghị quyết số 119/2020/QH14 tập trung chủ yếu vào việc thí điểm mô hình chính quyền đô thị mà thiếu đi những cơ chế và chính sách cụ thể, đặc biệt, mang tính đột phá và động viên, có khả năng lan tỏa ra mọi lĩnh vực.
Đáng chú ý, cơ chế đặc thù cho phép các địa phương có quyền quyết định và sử dụng một phần tài chính địa phương từ thuế và các nguồn tài nguyên khác. Điều này giúp các địa phương có nguồn lực tự chủ và tạo điều kiện thuận lợi để đầu tư vào các dự án phát triển cơ sở hạ tầng, giáo dục, y tế và các lĩnh vực khác.
Việc áp dụng cơ chế đặc thù cung cấp quyền quyết định cho các địa phương trong việc xác định các mục tiêu phát triển và chiến lược phát triển địa phương. Các quyết định được đưa ra sẽ phù hợp với đặc thù và tiềm năng phát triển của từng địa phương, giúp tăng tính cạnh tranh và sự phát triển bền vững.
Đậc biệt, cơ chế sẽ còn bao gồm việc thành lập các đặc khu kinh tế nhằm thu hút đầu tư và phát triển kinh tế tại các khu vực cụ thể. Đặc khu kinh tế tạo ra một môi trường kinh doanh thuận lợi, với các chính sách ưu đãi về thuế, hải quan và đầu tư. Điều này thu hút các nhà đầu tư trong và ngoài nước, tạo ra việc làm và thúc đẩy sự phát triển kinh tế tại các địa phương.
Cơ chế đặc thù tạo điều kiện cho các địa phương phát triển kinh tế một cách tự chủ và hiệu quả. Quyền quyết định địa phương cùng với tài chính địa phương giúp thúc đẩy đầu tư, tạo việc làm và tăng thu nhập cho cộng đồng. Điều này góp phần vào tăng trưởng kinh tế toàn quốc và giảm bớt khoảng cách phát triển giữa các địa phương.
Do đó, cơ chế đặc thù cũng khuyến khích sự sáng tạo và đổi mới tại các địa phương. Việc đưa ra quyết định và xác định chiến lược riêng giúp các địa phương tập trung vào những lĩnh vực có lợi thế và tiềm năng của mình. Điều này thúc đẩy sự đổi mới trong kinh doanh, công nghệ và quản lý, tạo ra môi trường thúc đẩy sự phát triển và nâng cao chất lượng cuộc sống.
Cụ thể, với cơ chế đặc thù cung cấp nguồn tài chính địa phương cho việc đầu tư vào cơ sở hạ tầng giao thông, giao thông công cộng và các dự án liên quan khác. Điều này cải thiện khả năng kết nối giữa các địa phương và giúp tăng cường sự chuyển động hàng hóa, dịch vụ và người dân. Một hạ tầng tốt là yếu tố quan trọng để thu hút đầu tư và phát triển kinh tế.
Từ đó, cơ chế này cung cấp cơ hội cho các địa phương nông thôn phát triển kinh tế, nâng cao chất lượng cuộc sống và giảm độ dư thừa lao động. Các địa phương có thể tập trung vào phát triển nông nghiệp, chế biến sản phẩm nông sản và xây dựng các điểm đến du lịch thu hút khách du lịch. Điều này đồng thời giúp bảo tồn và phát triển văn hóa, di sản và cảnh quan địa phương.
Như vậy, cơ chế này sẽ chứng minh sự quan trọng và hiệu quả trong việc thúc đẩy sự phát triển ở các địa phương ở Việt Nam. Quyền quyết định địa phương, tài chính địa phương và các đặc khu kinh tế tạo ra một môi trường thuận lợi cho đầu tư, đổi mới và phát triển kinh tế. Đồng thời, cơ chế này còn giúp cân đối phát triển giữa các địa phương, tạo ra sự bền vững và nâng cao chất lượng cuộc sống cho người dân. Chính phủ nên tiếp tục đẩy mạnh và tối ưu hóa cơ chế đặc thù, từ đó thúc đẩy sự phát triển toàn diện của cả nước.
Trần Vy