Trên những dãy ghế nhựa xanh của những trạm y tế xã miền núi, khi nhắc đến Nghị quyết 72-NQ/TW vừa mới ban hành, chắc chắn sẽ có những bệnh nhân lặng im khi nghe cán bộ y tế phổ biến rằng: “Từ năm 2026, người dân sẽ được khám sức khỏe định kỳ miễn phí, từ năm 2030 sẽ miễn viện phí cơ bản trong phạm vi bảo hiểm y tế”. Đôi mắt họ nhòa lệ. Một thứ lệ khác hẳn giọt nước mặn chát của những ngày vay nợ của những người nghèo để chạy chữa bệnh. Đó là giọt nước mắt hạnh phúc – khi chính sách không còn là những dòng chữ trên nghị quyết, mà chạm đến tận nỗi lo của đời thường.
![]() |
Hình ảnh minh hoạ người dân khám chữa bệnh (nguồn internet) |
Nghị quyết 72-NQ/TW của Bộ Chính trị đã được ban hành trong một thời điểm mà xã hội đang tạo sự đột phá mạnh mẽ. Nghị quyết khẳng định: sức khỏe là vốn quý nhất của con người, là nhiệm vụ chính trị hàng đầu, ưu tiên trong chiến lược phát triển kinh tế – xã hội.
Điểm đột phá lớn nhất chính là “chuyển tư duy từ chữa bệnh sang phòng bệnh”, từ đối phó sang quản lý sức khỏe toàn diện theo vòng đời: từ bào thai, trẻ nhỏ, thanh niên đến người cao tuổi. Đây không chỉ là thay đổi kỹ thuật quản lý y tế, mà là một sự thay đổi về triết lý: chăm sóc con người ngay từ đầu, để mỗi năm sống thêm không chỉ dài hơn, mà cũng khỏe mạnh, hạnh phúc hơn.
Theo lộ trình, từ năm 2026, người dân cả nước sẽ được khám sức khỏe định kỳ hoặc sàng lọc miễn phí ít nhất một lần mỗi năm, có sổ sức khỏe điện tử, được quản lý bệnh tật liên tục. Và đến năm 2030, “miễn viện phí cơ bản” trong phạm vi quyền lợi của bảo hiểm y tế sẽ chính thức thực hiện.
![]() |
Tổng Bí thư Tô Lâm phát biểu chỉ đạo tại Hội nghị - Ảnh VGP/Nhật Bắc |
Trong Hội nghị quán triệt toàn quốc, Tổng Bí thư Tô Lâm cũng chỉ rõ: cần tập trung “giảm chi phí cho người bệnh”, củng cố y tế cơ sở, nâng cao chất lượng dịch vụ. Tư tưởng “người dân là trung tâm” trở thành trục xuyên suốt, đòi hỏi mọi cấp ngành phải biến nghị quyết thành hành động cụ thể, có chỉ số đo lường và trách nhiệm rõ ràng.
Bộ trưởng Bộ Y tế Đào Hồng Lan gọi đây là “chủ trương hết sức nhân văn”, mang ý nghĩa an sinh xã hội sâu sắc, hợp lòng dân. Bà nhấn mạnh: miễn viện phí không đồng nghĩa miễn tuyệt đối mọi chi phí, mà là giảm tối đa chi trả từ túi tiền của người bệnh – để không ai phải bỏ điều trị chỉ vì… không có tiền.
![]() |
Bộ trưởng Đào Hồng Lan cho biết, để triển khai các nhiệm vụ của ngành y tế, cần đổi mới mạnh mẽ tư duy, hành động trong lãnh đạo, chỉ đạo và tổ chức thực hiện (Ảnh: Báo Chính phủ). |
Người nghèo, người lao động phổ thông, những người làm thuê… họ hiểu hơn ai hết sức nặng của viện phí. Một ca mổ, một đợt hóa trị, có thể cuốn đi cả gia sản tích cóp bao năm. Giờ đây, khi được thông báo về chính sách mới, có lẽ sẽ có rất nhiều người không giấu được xúc động.
Những giọt nước mắt rơi không còn vì bế tắc, mà là vì niềm tin của những giọt nước mắt hạnh phúc khi Nghị quyết dần đi vào thực tiễn. Tin rằng, từ nay con đường đến bệnh viện sẽ bớt chông chênh. Miễn viện phí cơ bản là một hành trình dài. Nguồn lực ngân sách, quỹ bảo hiểm, sự chuẩn bị về nhân lực, cơ sở vật chất y tế cơ sở… đều là những thách thức. Nhưng đó cũng chính là động lực để hệ thống y tế đổi mới.
Với sự đồng lòng của cả hệ thống chính trị, sự giám sát của xã hội, và quyết tâm từ Chính phủ, Nghị quyết 72 không chỉ là một văn kiện, mà sẽ trở thành “bước ngoặt lịch sử của nền y tế Việt Nam”.
Trong đời sống thường nhật, có lẽ ít chính sách nào lại khiến toàn dân dõi theo, bàn luận nhiều như chuyện “miễn viện phí”. Bởi nó chạm đến từng mái nhà, từng số phận. Nghị quyết 72-NQ/TW, với những kế hoạch cụ thể, đã gieo vào lòng người dân một niềm tin mới.
Và tin rằng, trên những băng ghế chờ khám bệnh, giữa ánh mắt người già, nụ cười trẻ nhỏ, ta có thể bắt gặp những giọt lệ. Đó không phải là nước mắt của khổ đau nữa, mà là giọt nước mắt hạnh phúc – giọt nước mắt của một tương lai y tế công bằng và nhân văn…