Arthif Daniel: Câu chuyện về nha sĩ đi đấm bốc

00:00 12/10/2020

Cuộc đời của Arthif Daniel đúng là có một không hai bởi trong khi cả tuần anh dành thời gian để phẫu thuật nha khoa, thì vào những ngày cuối tuần, anh có mặt trên các võ đài ở khắp châu Âu để… đấm gẫy răng đối thủ.

Võ sĩ quyền Anh và bác sĩ phẫu thuật nha khoa, Arthif Daniel có hai môi trường làm việc chuyên nghiệp song song: bầu không khí buồng bệnh yên tĩnh trong các ca phẫu thuật của anh ở Runcorn và Manchester trong tuần và thế giới quyền Anh điên cuồng và tàn bạo trên khắp châu Âu vào cuối tuần.

Sáng lên giảng đường, tối đi đấm

Thú vị là có những lúc, cả hai thế giới bổ sung cho nhau một cách hoàn hảo. Là một nha sĩ, bạn thường gặp những bệnh nhân cảm thấy lo lắng và sợ hãi. Dĩ nhiên là bạn không bao giờ muốn họ cảm thấy như vậy. Ở trường hợp của Daniel, anh không bao giờ đề cập đến việc đấm bốc của mình trong cuộc phẫu thuật. Tuy vậy thì đôi khi cũng có bệnh nhân sẽ tìm kiếm anh trên Google và, khi họ phát hiện ra anh là một võ sĩ chuyên nghiệp, điều đó giúp họ bình tâm và khiến họ thoải mái hơn. “Tôi không biết tại sao, nhưng là một võ sĩ chuyên nghiệp cũng như nha sĩ của họ dường như là giải pháp tốt nhất có thể”, Daniel nói.

Đánh ở hạng siêu bán trung (61-66,6kg), Daniel đã có 18 trận so găng ở vai trò một võ sĩ chuyên nghiệp, thắng 15 trận và thua 3 trận. Điều đáng nói là võ sĩ có biệt danh “Dr Hitman” lại có hành trình đến môn thể thao này một cách khó tin. Sinh ra và lớn lên ở London với một người cha và một người ông rất ngưỡng mộ Muhammad Ali, Daniel học đấm bốc và sinh học với sự nhiệt tình ngang nhau. Thậm chí, anh học khá giỏi ở trường. Daniel chăm chỉ và rất thích các ngành khoa học, đặc biệt là sinh học. Nghĩa là một lúc nào đó, anh sẽ chỉ đi theo con đường y học.

Có điều, quyền Anh hấp dẫn Daniel từ nhỏ bởi vì có quá nhiều điều suy nghĩ đằng sau nó, giống như cách anh đã xem những bộ phim của Lý Tiểu Long khi diễn viên người Hong Kong cố gắng hóa giải những thế võ khác nhau của đối thủ. Trong quyền Anh cũng vậy.

Chú thích ảnhArthif Daniel (trái) của sàn boxing: người đấm gẫy răng đối thủ

Khi còn là thiếu niên, Daniel có tập tại một số câu lạc bộ quyền Anh nghiệp dư ở London, trong đó có các phòng tập Northolt, Lynn và Miguel tại Brixton. Anh luyện tập chăm chỉ và so găng với một loạt các võ sĩ nghiệp dư và chuyên nghiệp, nhưng chưa bao giờ có một trận so găng nào ở dạng nghiệp dư. Vấn đề là anh không được phép thi đấu do để râu và lí do mà Daniel đưa ra là vì lí do tôn giáo. Cha mẹ thì khuyến khích anh theo con đường học hành và sự thực thì Daniel đã học chuyên ngành nha khoa tại Đại học King’s. Sau này, khi vẫn ngồi trên ghế giảng đường, anh có dạy đấm bốc tại một câu lạc bộ thể thao để giải trí, trước lúc quyết định khám phá thế giới quyền Anh chuyên nghiệp sau ngày ra trường.

Con đường chuyên nghiệp

Daniel đã xây dựng một tình bạn bền chặt với cựu vô địch hạng nặng người Anh, Daniel Williams, người giúp anh gặp gỡ huấn luyện viên huyền thoại và cựu vô địch hạng dưới nặng thế giới Eddie Mustafa Muhammad. Chính xác thì Muhammad đã thay đổi cuộc đời nha sĩ trẻ. Dưới sự hướng dẫn của Muhammad, Daniel đã tham dự Câu lạc bộ đấm bốc Mayweather ở Las Vegas.

Sau đó, Daniel theo chân ê-kíp của Floyd Mayweather và xem võ sĩ người Mỹ đánh với Canelo Alvarez, Andre Berto và Maidana đầu tiên. Cảm nhận của anh là một môi trường cạnh tranh khủng khiếp. Mọi người dõi theo các võ sĩ và trong những hiệp đấu 5 phút.

Ở đây, nếu sự thoải mái, dễ gần của Daniel khiến bệnh nhân của anh thoải mái trong cuộc phẫu thuật thì điều này cũng giúp anh trở thành bạn với Mayweather. Mayweather mà anh biết là một chàng trai hiền lành và chu đáo, hào phóng và trung thành. Chẳng hạn như mỗi năm tại phòng tập, anh sẽ mời những đứa trẻ từ khắp Las Vegas và Nevada đến, rồi chia thành từng nhóm theo độ tuổi tập luyện. Với Daniel, Mayweather cũng cố gắng giúp đỡ với nhiều lời khuyên của một võ sĩ xuất sắc.

Chú thích ảnhArthif Daniel của đời thường: người đi chữa răng cho mọi người

Sau Mayweather, Daniel cũng trở thành bạn với nhà vô địch hạng nặng thế giới Deontay Wilder, theo chân võ sĩ người Mỹ đến Belfast vào mùa hè năm ngoái trong cuộc so găng với Tyson Fury. “Giống như Floyd, những gì bạn nhìn thấy trên camera với Deontay thường rất khác với những gì bạn thấy đằng sau cánh cửa đóng kín. Anh ấy là một người hết mình cho gia đình và vì cuộc sống tốt nhất của họ. Tới Belfast, một thành phố chiến đấu đúng nghĩa, thật đáng kinh ngạc khi thấy phản ứng của mọi người với anh ấy. Anh ấy bị người hâm mộ lôi kéo và thậm chí đã có một buổi khiêu vũ Ireland. Anh ấy chỉ muốn đáp lại những người hâm mộ ủng hộ quyền Anh”, Daniel cho biết.

Buổi ra mắt của Daniel diễn ra hoàn toàn khác xa sự hào nhoáng của những võ đài ngập tràn máy quay, máy ảnh và ánh sáng rực rỡ của Wilder và Mayweather. Năm 2014, anh có trận đấu đầu tiên ở Hull trước đối thủ giàu kinh nghiệm Dee Mitchell và thắng điểm. Cứ như thế, sự nghiệp chuyên nghiệp của anh song hành cùng với các buổi khám răng, với thời gian biểu chi tiết đến từng phút. Năm ngoái, Daniel có buổi trình bày về an toàn răng miệng và sức khỏe trong môn quyền Anh tại hội nghị thường niên của Hội đồng quyền Anh thế giới (WBC) tại Kiev.

Ngoài ra, Daniel đã đưa ra đề nghị sửa răng miễn phí cho bất kỳ đối thủ nào mà anh đấm gãy. “Tôi đã nói tôi sẽ khắc phục răng cho đối thủ nếu tôi làm hỏng chúng trên võ đài bởi tôi cảm thấy có trách nhiệm về mặt đạo đức là phải làm điều đó. Thật hài hước - một bệnh nhân nghe tôi nói vậy và đùa rằng, anh ta sẽ so găng cùng tôi, để tôi đấm rơi răng của anh ta ra để tôi có thể trồng một số răng mới. Vì thế, tôi không muốn gặp anh ta cùng lời đề nghị đó. Trong trận so găng gần đây của tôi ở Tây Ban Nha, đối thủ của tôi đã rơi bịt miệng và tôi đã nói với trọng tài là tôi không muốn đánh nếu anh ta không có nó. Đám đông hò reo vì quyết định đó của tôi và tôi sẽ không bao giờ tận dụng lợi thế như thế”.

Vất vả nhưng Daniel thích sự cân bằng trong sự nghiệp của mình. Nha khoa cho phép anh thay đổi cuộc sống của một bệnh nhân bằng cách mang lại cho họ sự tự tin mà họ chưa từng có, còn quyền Anh mang đến cho anh một lượng adrenaline mỗi khi anh xuất hiện trên võ đài. Anh hiểu rõ sự nghiệp quyền Anh của mình rất ngắn ngủi và bởi vậy, anh sẽ vắt kiệt từng ounce khả năng từ cơ thể và tâm trí bản thân.

“Tôi đã 35 tuổi, một độ tuổi quá già với một võ sĩ quyền Anh, nhưng nhờ chăm sóc bản thân với chế độ dinh dưỡng tốt, tôi thực sự cảm thấy mình như 25 tuổi. Trên tất cả, tôi có cơ hội theo đuổi đam mê của mình, được thi đấu ở nước ngoài, xây dựng những tình bạn tuyệt vời”, Daniel nói. “Về tham vọng, tôi chỉ muốn cống hiến tất cả những gì tôi có, để khi nhìn lại, tôi không có gì phải hối tiếc”.

Mạnh Hào