Mỗi khi gió mùa chạm ngõ, vùng bãi ven sông ở Lệ Chi (Gia Lâm) lại đánh thức một nhịp sống rất riêng. Không cần đến những tán cây cổ thụ hay con đường lát đá, nơi đây chỉ có những luống cải vàng mềm tựa màu nắng, nhưng cũng đủ để khiến người ta chậm lại vài bước, hít sâu một hơi và cảm nhận rõ ràng hơi thở của mùa đông Hà Nội.
![]() |
| Những luống cải vàng mềm tựa màu nắng. |
Cải nở vào những ngày lạnh nhất trong năm. Sự đối lập ấy khiến màu vàng trở nên ấm lạ, dịu mà sáng, lặng mà vẫn rực rỡ. Bước chân vào cánh đồng, người ta có cảm giác như đang bước vào một tấm thảm mỏng được dệt từ những bông hoa li ti, mong manh mà kiên cường. Giữa sương sớm lơ lửng, sắc vàng ấy không chói lọi mà ánh lên từng lớp mờ trong, như giọt bình yên đang thấm dần vào không khí.
Vài năm trở lại đây, diện tích trồng cải ở Lệ Chi thu hẹp dần, một phần vì thời tiết khắc nghiệt hơn, một phần vì nông dân phải chuyển đổi cây trồng để ổn định thu nhập. Thế nhưng, chính sự thưa thớt ấy lại mang đến một vẻ đẹp khác chân thật, đơn sơ và không bị phủ bóng bởi sự xô bồ của những “điểm check-in” đã quá quen mặt. Người ghé đồng cải không tìm kiếm sự mãn nhãn, mà là để tìm một khoảng không lặng lẽ, một nơi không bị đuổi theo bởi tiếng còi xe hay những guồng quay vội vã.
![]() |
| Người ghé đồng cải không tìm kiếm sự mãn nhãn, mà là để tìm một khoảng không lặng lẽ, một nơi không bị đuổi theo bởi tiếng còi xe hay những guồng quay vội vã |
Những ruộng cải nở vàng vẫn được người dân chăm chút như những mùa trước. Họ trồng không chỉ để thu hạt giống, mà như thể gìn giữ một nhịp điệu đã gắn bó với vùng đất này từ lâu. Lệ Chi dường như hiểu rằng mùa cải là món quà ngắn ngủi. Nó đến, nở rộ, rồi lùi vào ký ức rất nhanh. Và chính sự ngắn ngủi ấy khiến người ta trân trọng hơn cái đẹp dịu dàng trước mắt.
Vào buổi sáng, khi mặt đất vẫn còn đọng hơi nước lạnh, từng dải hoa rung nhẹ trong gió, tạo thành âm sắc mềm mại của thiên nhiên. Đến chiều muộn, khi nắng nghiêng qua những triền đất, màu vàng trở nên đằm hơn, phủ lên cánh đồng lớp ánh sáng cuối ngày khiến người ta ngẩn ngơ vì đẹp. Đó là khoảng khắc mà nhiều người chỉ đứng lặng nhìn, không cần chụp vội, như sợ bấm máy sẽ làm vỡ đi sự tĩnh yên hiếm hoi ấy.
![]() |
| Hoa cải ở Lệ Chi không phô mình để gây ấn tượng, mà hiện hữu như lời nhắc nhở dịu dàng về một lối sống chậm rãi hơn |
Hoa cải ở Lệ Chi không phô mình để gây ấn tượng, mà hiện hữu như lời nhắc nhở dịu dàng về một lối sống chậm rãi hơn. Giữa những ngày thành phố quay cuồng theo các con số, dự định, deadline, chỉ cần bước ra vùng bãi ven sông, ta bỗng thấy tâm trí được gột rửa, được trả về trạng thái thuần khiết nhất.
![]() |
| Vào buổi sáng, khi mặt đất vẫn còn đọng hơi nước lạnh, từng dải hoa rung nhẹ trong gió, tạo thành âm sắc mềm mại của thiên nhiên |
Có lẽ đó mới chính là giá trị mà mùa cải vàng mang lại không phải màu sắc, không phải bối cảnh, mà là khả năng khiến mỗi chúng ta dừng lại một nhịp, lắng nghe mình nhiều hơn và tìm thấy trong lòng sự an nhiên mà đôi khi đô thị lấy mất lúc nào không hay.