Lịch sử đối đầu
Phía Trung Quốc khẳng định nước này có chủ quyền đối với quần đảo Senkaku/Điếu Ngư từ những năm 1400, khi chúng được sử dụng làm điểm dừng nghỉ của các ngư dân Trung Quốc. Tuy nhiên, Nhật Bản cho biết họ không thấy chứng cứ cho thấy Trung Quốc từng kiểm soát quần đảo này trong một cuộc khảo sát vào năm 1885, do đó, chính thức công nhận Senkaku/Điếu Ngư là vùng lãnh thổ có chủ quyền của Nhật Bản vào năm 1985.
Bảo vệ quần đảo Senkaku/Điếu Ngư là ưu tiên hàng đầu của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản (JSDF) trong nhiều năm qua. Hội đồng Quan hệ đối ngoại (CRF) – một tổ chức nghiên cứu độc lập có ảnh hưởng đến chính sách của Mỹ cho biết, Tokyo đã thiết lập các căn cứ quân sự mới ở gần đó để bảo vệ quần đảo này. JSDF cũng xây dựng và củng cố lực lượng thủy quân lục chiến, diễn tập về tác chiến trên biển đảo.
Mặc dù quần đảo Senkaku/Điếu Ngư không có người ở, nhưng lại có nhiều lợi ích kinh tế, theo CRF. Nhóm đảo này có trữ lượng dầu mỏ và khí đột tự nhiên tiềm năng, gần các tuyến đường vận chuyển quan trọng, được bao quanh bởi các khu vực có nguồn thủy hải sản phong phú.
Điều gì có thể dẫn đến 1 cuộc xung đột?
Bất cứ diễn biến nào cũng có thể làm gia tăng những rắc rối tiềm ẩn, ông William Choong, chuyên gia cấp cao tại viện ISEAS-Yusof Ishak ở Singapore đánh giá: “So với các điểm nóng khác trong khu vực như Biển Đông và Bán đảo Triều Tiên, biển Hoa Đông có sự pha trộn của các yếu tố riêng biệt và dễ bùng cháy liên quan đến lịch sử, danh dự và lãnh thổ”.
Tổ chức Sáng kiến minh bạch hàng hải châu Á (AMTI) đã vẽ ra một kịch bản mà trong đó một vụ việc đơn giản có thể biến thành 1 sự cố quốc tế nghiêm trọng, chẳng hạn như thủy thủ đoàn của một con tàu bị hỏng phải neo đậu tại một trong số các đảo hoặc 1 máy bay hạ cánh ở đây.
“Nếu các thủy thủ của tàu đánh cá, binh sỹ thuộc lực lượng bảo vệ bờ biển hoặc thành viên của quân đội Trung Quốc hiện diện trên đảo Senkaku, thì cảnh sát biển Nhật Bản sẽ khiến họ phải rời đi bằng hành động thực thi pháp luật. Nhưng do Trung Quốc không công nhận tuyên bố chủ quyền của Nhật Bản, Bắc Kinh sẽ nhìn nhận đây là hành động gây leo thang căng thẳng và có thể phản ứng bằng hành động quân sự”, AMTI cho biết.
Tại khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, Trung Quốc đã cho thấy sự sẵn sàng đẩy mạnh các yêu sách của nước này. Chẳng hạn ở Biển Đông, Trung Quốc đã điều máy bay đến các đảo nhân tạo mà nước này xây dựng và bồi lấp phi pháp, đâm chìm tàu cá của Việt Nam, quấy rối một tàu khảo sát do Malaysia thuê và triển khai một tàu khảo sát khác đi vào vùng biển mà Indonesia tuyên bố chủ quyền.
Để thực hiện tham vọng độc chiếm Biển Đông, Trung Quốc ngang nhiên đẩy mạnh yêu sách chủ quyền “Tứ Sa” bất chấp luật pháp quốc tế, sau khi yêu sách “đường 9 đoạn” mà nước này đưa ra bị Tòa trọng tài quốc tế bác bỏ vào năm 2017.
Sau đó là căng thẳng biên giới giữa Ấn Độ và Trung Quốc trên dãy Himalaya. Trước và sau các cuộc đụng độ hồi đầu tuần trước, truyền thông Trung Quốc đăng đậm những câu chuyện và hình ảnh về các khí tài quân sự mới mà Bắc Kinh có thể triển khai trên núi.
Chuyên gia William Choong cho rằng, sẽ không phù hợp để nghĩ rằng Senkaku/Điếu Ngư không thu hút sự chú ý tương tự như các điểm nóng trên. “Câu hỏi đặt ra không phải là liệu Trung Quốc có muốn thách thức Nhật Bản tại quần đảo này hay không? Câu hỏi là Trung Quốc sẽ làm điều đó khi nào và bằng cách nào? Đây là những gì khiến các nhà hoạch định chính sách của Nhật Bản và của cả Mỹ phải trăn trở”./.